Nằm hoang phế ở thành phố sương mù gần nửa thế kỷ, những “ngôi nhà ma” Đà Lạt vốn không dành cho kẻ yếu tim. Dẫu vậy, những lời đồn thổi về bóng trắng lởn vởn càng kích thích du khách.

< “Biệt thự ma” trên đèo Prenn.

Nổi tiếng nhất trong số các ngôi nhà ma Đà Lạt phải kể đến căn biệt thự nằm dưới chân đèo Prenn. Cánh tài xế taxi thường truyền tai du khách chuyện một cô gái mặc áo trắng, tóc dài đứng bên đường vẫy xe xin quá giang.
Lên xe ngồi một chút, cô gái biến mất không để lại dấu vết. Tài xế nào cho cô quá giang mấy ngày sau lâm bệnh mà chết…

< Bên phải “biệt thự ma”.

Có người ta đồn thổi đó là oan hồn của một cô gái bị quan Pháp bắn chết, nhưng cũng có “dị bản” là cô gái có thai thất tình nhảy xuống giếng tự tử… tạo nên những lời đồn ‘Nửa đêm có cô gái xuất hiện đón xe nhưng khi xe dừng thì không thấy ai cả’ làm cánh tài xế “nổi da gà” mỗi khi lưu thông qua đoạn đường này lúc đêm khuya.
Vậy nên, chúng tôi vào thăm… nhà ma.

< Lối lên bên trái “biệt thự ma”.

Nhờ có khí hậu mát rượi quanh năm, nhiều rừng thông và núi đồi mà Đà Lạt trở thành điểm đến yêu thích của khách du lịch. Người ta còn ưu ái gọi Đà Lạt là “Paris của Việt Nam” vì ở đây lưu giữ những ngôi biệt thự cổ kính, sang trọng từ thời Pháp thuộc. Bên cạnh vẻ đẹp thơ mộng thích hợp cho các cặp tình nhân, Đà Lạt còn cuốn hút du khách về những ngôi nhà ma bị bỏ hoang cùng với lời đồn thổi rùng rợn.

< Bên trong “biệt thự ma” trống vắng và bị đập phá lấy hết các khung cửa.

Một nhóm gồm 6 người bọn tôi thuê xe du lịch để đi vòng vòng Đà Lạt trong một buổi chiều. Ban đầu chỉ định xem hoa, ăn uống rồi đi chợ Đà Lạt, thế nhưng một anh bạn trong nhóm chợt nảy lên ý tưởng vào ngôi nhà ma bị bỏ hoang ở Đà Lạt.

< Cầu thang lên lầu trong “biệt thự ma”.

Lúc này ngoài trời mưa rả rích, cảm giác vừa sợ nhưng vừa phấn khích. Sau một hồi biểu quyết, cả nhóm quyết định nhờ chú tài xế chở đến ngôi nhà ma nằm trên đèo Prenn, Đà Lạt.

< Trên sân nhìn xuống thấy đèo Prenn.

Mưa nặng hạt hơn, xối xả vào cửa xe, khung cảnh ảm đạm khiến con đường vào ngôi nhà thêm phần rờn rợn. Đường đến ngôi nhà ma đèo Prenn rất vắng xe cộ, thỉnh thoảng mới thấy một chiếc xe hơi chạy ngược chiều vội vã.

< Nơi nào cũng có bát nhang thờ. Có lẽ giờ này ‘ma’ vẫn còn đang ngủ say chăng?

Rồi chú tài xế quẹo lên một con dốc và thắng lại. Bung dù bước xuống xe, cả nhóm hoảng hồn khi phát hiện một đôi giầy con nít nằm trên đường, trước xe. Có vẻ như ai đó đang muốn thêu dệt thêm những câu chuyện xoay quanh ngôi nhà.

< Miếu thờ ở trong khuôn viên biệt thự.

Đi bộ đoạn ngắn, cả nhóm nhìn thấy bốn người khác lái hai chiếc xe máy đi vào hiên nhà hoang. Họ cũng từ Sài Gòn mới lên và đang được bạn mình là cô gái khoảng 25 tuổi, sinh ra ở Đà Lạt dẫn đến ngôi nhà ma. Không ai nói ai, hai nhóm nhập lại để đi chung cho đỡ sợ. Khi định tiến vào ngôi nhà thì cô gái 25 tuổi gọi ngược các bạn nữ lại và bảo rằng: “Ai tóc dài cột lên hết rồi mới vô trong nhà ma”.

< ‘Biệt thự ma’ nhìn từ phía đèo Prenn.

Những bạn nữ trong nhóm vội vã cột tóc lên cao và có chút lạnh gáy.

Theo lời cô gái kể thì đó là lời dặn của bà ngoại cô sống ở Đà Lạt rất lâu rồi dù không giải thích rõ. Trời vẫn tiếp tục mưa và nhóm người bắt đầu tiến vào.

< ‘Biệt thự ma’ nhìn từ phía sau.

Bên trong ngôi nhà đặt một bát nhang, bó hoa để cúng. Hầu như mỗi bước chân đều có thể đạp lên gạch vụn vì ngôi nhà đã bị đập phá. Nhiều chữ viết nguệch ngoạc trên tường do những người từng tới đây vẽ lên.

< Gian chính của biệt thự hoang có đặt bàn thờ.

Ở giữa ngôi nhà còn có một lối cầu thang tối tăm dẫn lên lầu nhưng cả nhóm không ai dám bước vô ngoại trừ một người.

Sự im lặng bao trùm, chỉ có tiếng mưa và tiếng bước chân trên gạch vụn. Ngôi nhà trống trải nhưng đủ gợi cảm giác sợ cho những ai yếu tim, nhất là các bạn gái. Cả nhóm bước ra khỏi phòng chính của ngôi nhà, leo cầu thang lộ thiên bên hông để lên trên.

< Một góc ‘nhà ma’.

Bên cạnh ngôi nhà còn có một ngôi miếu thờ. Ngôi nhà hoang không có gì ngoài vẻ điêu tàn và những câu chuyện thêu dệt. Cô bạn đi cùng cầm máy chụp hình nhưng không dám chụp, hỏi ra thì cô sợ rằng mình sẽ bắt được hình ảnh bất ngờ nào đó trong căn nhà, thế là thôi.

< Từ lan can trên lầu biệt thự hoang nhìn xuống đường đèo Prenn.

Thám thính ngôi nhà ma chừng 15 phút, cả nhóm quyết định đi về. Bước lên xe rời khỏi ngôi nhà, cả nhóm vẫn ngoái lại nhìn một lần nữa. Tóc vẫn chưa dám thả xuống. Chú tài xế chở nhóm đi ăn một vài món để lót dạ, nhưng cả buổi không ai ngon miệng.

Hậu quả là đêm buông xuống, cả nhóm chập chờn, bị đeo bám bởi nỗi sợ vô hình, rồi tự hứa với lòng không bao giờ đi nhà ma lần nữa, dù thừa nhận rằng đó là một trong những điểm thú vị vô cùng của Đà Lạt.

Theo NISAVA, Thanh Niên
NISAVA TRAVEL!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *