Mồng 5, vậy là một mùa tết đã qua; qua nhanh như mọi lần và còn nhanh hơn khi tết này không có ngày 30.
Trẻ con ham tết lắm: tết được nghỉ học, được tiền lì xì, được đi chơi – đàn đúm thoải mái. Vậy như với các lão sồn, tết là một cái gì đó khiến ta thêm… già!
Tết, mình chỉ thích nhất là… có quyền đóng hay mở cửa tiệm thoải mái, có đóng để làm một giấc cũng chả ai dám gõ cửa quấy rầy! Phần còn lại, tết là những ngày nhìn quanh thấy gì cũng… mắc mỏ.
Đi chơi tết à? giá phòng ở trên trời, mọi dịch vụ ăn uống đều ‘nổi trội’ đến mức không ngờ so với ngày thường!
Bạn không tin à? Lật báo mà xem: Đà Lạt đặc keng người, đến nỗi 12h đêm – khách du lịch vẫn còn lang thang ngoài đường trong cái rét căm căm vì không có phòng lưu trú dù các khách sạn đã tăng giá thành tiền triệu! Tội nghiệp người ta, nếu như mình thì ta sẽ quay về Bảo Lộc, Liên Khương… tức là các vùng lân cận là chắc chắn có nhà nghỉ, giá cả lại ‘ở dưới đất’.
Không đi thì ở nhà, chạy loanh quanh. Vậy mà vẫn thấy cái điệp khúc ‘tết mà’! Tô phở bình thường giá 25 đến 30k thì giá tết là 35k. Tô bánh canh bình dân gần nhà giá 18k thì tết lên 25k, cơm sườn 20k thì tết thành 30k, bánh cuốn 20 thì tết cũng biết nhảy lên 25k… khiến chúng sinh ta quen thói chấp nhận xem ra là điều bình thường – chuyện nhỏ như con thỏ.
Mẻ! mình thì thấy chả thể quen được, tiệm nhà bán cái bóng trái ớt giá 2k thì tết vẫn vậy, bóng 1.2m Điện Quang vẫn 13k, bộ chớp LED 18 đến 20k, tranfaut điện tử Rạng Đông 28k… Nói chúng thì hoàn toàn không có thứ gì tăng lên một đồng cắc nào cả dù ngay trong ngày 29, ngày mồng 1, 2, 3… trong khi các tiệm khác sẳn sàng nhảy lên một, hai hoặc ba giá!
Vậy nên có nhiều khách đến mua nhận xét rằng: ‘Tiệm anh bán giá ổn định và rẻ nhất trong quận này, thật đó’. Nghe vui vui vì ta biết rằng mình bán mềm giá, biết thêm rất nhiều khách mới (do các tiệm khác đóng cửa hết, mãi đến mồng 8) nhưng chưa chắc là có thêm được nguồn khách mới. Lý do đơn giản là nhiều khi món hàng ngay cạnh nhà, ngay đầu hẻm nên họ mua luôn cho nó tiện dù biết rằng mua mắc hơn đôi chút. Ấy vậy nên các nơi họ vẫn mài dao xắt đẹp: tết mà!
Có điều này cần ‘khen’ tết: sáng sớm mồng 1 thưa người ngoài đường, không xe công, xe tải. Không còi inh ỏi, không kẹt xe, những hàng ghế công viên thưa vắng – tha hồ cho ta ngắm trời đất trong cái se lạnh rồi chạy lơn tơn giữa con đường vắng thênh thang, chuyện mà ngày thường có lẽ hiếm!
Nay tấp vào hàng phở này, mai hàng kia, mốt hàng nọ rồi so sánh: phở này nước lèo đậm đà hơn phở kia, những lát thịt nhai phê hơn phở nọ, vân vân và vân vân.
Vẫn còn rất nhiều chuyện để tán phét nhưng bây giờ bận rồi.
Du lịch với mình thì có thể, nhưng sẽ phải chờ đến hết mùng, tức là hết dịp chặt chém vô lý cái đã. Không đi xa xôi gì, chỉ gần thôi: đến với cái xứ biển mà gần 30 năm nay bọn mình đã đưa vào quên lãng vì nó từng nổi tiếng chặt chém – Vũng Tàu đó mà, đến nơi này không theo kiểu ‘người ta’ mà theo kiểu của chính bọn mình!
Happy New Year, chúc bà con một năm mới yên bình.
Điền Gia Dũng
NISAVA TRAVEL!