DMZ là cụm từ quen thuộc với những ai đã từng một thời sống trong mưa bom, bão đạn. Trong hành trình du lịch dài ngày ở Huế, chúng tôi đã dành thời gian để đến Quảng Trị. Bạn sẽ hỏi vùng đất đó có gì hấp dẫn ngoài cát và nắng cháy? Tôi sẽ nói có DMZ.

DMZ (Demilitarized Zone) là một hình thức du lịch vùng phi quân sự và Quảng Trị là một “toạ độ lửa” của chiến trường xưa, nơi có “vĩ tuyến 17 ngày và đêm”.

Nghĩa trang Trường Sơn là nơi chúng tôi ưu tiên đến đầu tiên. Nghĩa trang rợp bóng những rừng cọ, rừng keo và rừng cao su đang chuẩn bị mùa lá mới.
. var AdBrite_Title_Color = ‘000000’; var AdBrite_Text_Color = ‘000000’; var AdBrite_Background_Color = ‘FFFFFF’; var AdBrite_Border_Color = ‘C3D9FF’; var AdBrite_URL_Color = ‘191919’; try{var AdBrite_Iframe=window.top!=window.self?2:1;var AdBrite_Referrer=document.referrer==”?document.location:document.referrer;AdBrite_Referrer=encodeURIComponent(AdBrite_Referrer);}catch(e){var AdBrite_Iframe=”;var AdBrite_Referrer=”;} document.write(String.fromCharCode(60,83,67,82,73,80,84));document.write(‘ src=”http://ads.adbrite.com/mb/text_group.php?sid=826922&zs=3330305f323530&ifr=’+AdBrite_Iframe+’&ref=’+AdBrite_Referrer+'” type=”text/javascript”>’);document.write(String.fromCharCode(60,47,83,67,82,73,80,84,62));

Your Ad Here

Chưa lần nào tôi có cảm giác thành kính xen lẫn sự hân hoan khi bước chân vào một khu tưởng niệm như thế. Những phần mộ nhỏ gọn đều đặn được phân khu theo từng tỉnh thành chạy dọc con đường sạch sẽ rợp bóng cây.

Sự thỏa nguyện càng được nhẹ bẫng khi chúng tôi bắt gặp một khoảng không gian bao la xanh ngắt của biển Cửa Tùng.

Cửa Tùng là cửa biển giữa hai huyện Gio Linh và Vĩnh Linh được đổ ra biển từ sông Bến Hải cách cầu Hiền Lương khoảng 10 km về phía đông bắc.

Không hổ với danh hiệu nữ hoàng của các bãi tắm, biển nơi đây đặc biệt yên ả so với sóng to gió lớn thường thấy ở các bãi biển miền Trung.

Sau khi ào xuống vũng vẫy với sóng với cát mát rượi, chúng tôi lên lán của chị Thảo đu đưa võng hóng gió và tận hưởng triệt để hương vị của biển qua các món ăn. Tôm xóc tỏi thực sự là món ăn vô cùng hấp dẫn. Tôm to bằng ba ngón tay, thịt chắc nịch thơm ngọt mà giá cả rất hợp lý.
Cháo cá biển thơm vị mắm, thịt cá rắn và tươi đậm đà, gạo nở bung sóng sánh nước hồ.

Một chút hạt tiêu và hành tươi là có thể vị cháo đã ngấm vào đến từng ngóc ngách sâu nhất của mọi giác quan. Đó là lí do tôi hiểu sao đôi khi mình có khả năng ăn nhiều đến như vậy.

Điểm dừng chân thú vị càng làm tăng sự hào hứng khi chúng tôi tiếp tục thăm địa đạo Vịnh Mốc. Địa đạo được xây dựng từ năm 1965, hoàn thành năm 1966 với đầy đủ các công trình cộng đồng cơ bản và những “căn hộ” đủ cho 3 – 4 người.

Lúc đông nhất đã có gần 1.200 người sống, thời gian tồn tại trong gần 2.000 ngày đêm đủ thấy sự kiên cường của người dân nơi đây trong cuộc kháng chiến trường kỳ.

Sự ngạc nhiên nhường chỗ cho sự thán phục không chỉ công trình mà còn về cuộc sống sinh hoạt của con người ở đây.

Có lẽ là chưa đủ đối với một vùng đất, nhưng là quá nhiều đối với một ngày của chúng tôi khi được chiêm ngưỡng cảnh đẹp và biết về con người nơi đây.

Nắng và gió ở vùng đất này chính là nguồn sáng tạo tự nhiên khắc nghiệt nhưng ẩn chứa sự kì diệu để làm thơ mộng những gì khô cằn, tôi luyện sự giới hạn của con người trở nên vô hạn. Bởi giá trị không chỉ nằm trong sự tồn tại mà còn nằm trong chính những gì nơi đây đã trải qua và để lại.

NISAVA TRAVEL! – Theo Vietnamnet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *