Đúng 2 giờ trưa ngày 6/6 thì bọn mình đã thong dong trên đường Trần Hưng Đạo – thuộc thành phố Phan Thiết.
Đây là một thành phố trẻ thuộc tinh Bình Thuận rất năng động với tốc độ phát triển cao, cách TP Hồ Chí Minh khoảng 200 km và nằm ở phía Nam của Vịnh Cam Ranh, là khu vực cuối cùng của miền Trung, nay thuộc miền Đông Nam Bộ.
Sông Cà Ty chảy qua Phan Thiết một cách thanh bình tạo cho Phan Thiết một nét đẹp nên thơ đầy quyến rũ. Hầu hết tất cả các công trình đều được xây dựng hai bên bờ sông Cà Ty. Người dân Phan Thiết lịch lãm và mến khách vô cùng, đây là tính cách của những người dân xứ biển của Phan Thiết. Họ sinh sống bằng cách đánh bắt hải sản ở biển và chế biến hải sản. Nước mắm chế biến từ Phan Thiết xuất hiện trên khắp miền đất nước. Ngày nay, hàng năm Phan Thiết sản xuất từ 16-17 triệu lít nước mắm. Muối được dùng để làm nước mắm cũng là một trong những sản phẩm của Bình Thuận.
. var AdBrite_Title_Color = ‘000000’; var AdBrite_Text_Color = ‘000000’; var AdBrite_Background_Color = ‘FFFFFF’; var AdBrite_Border_Color = ‘C3D9FF’; var AdBrite_URL_Color = ‘191919’; try{var AdBrite_Iframe=window.top!=window.self?2:1;var AdBrite_Referrer=document.referrer==”?document.location:document.referrer;AdBrite_Referrer=encodeURIComponent(AdBrite_Referrer);}catch(e){var AdBrite_Iframe=”;var AdBrite_Referrer=”;} document.write(String.fromCharCode(60,83,67,82,73,80,84));document.write(‘ src=”http://ads.adbrite.com/mb/text_group.php?sid=826922&zs=3330305f323530&ifr=’+AdBrite_Iframe+’&ref=’+AdBrite_Referrer+'” type=”text/javascript”>’);document.write(String.fromCharCode(60,47,83,67,82,73,80,84,62));
Một nơi mà du khách qua nơi này không thể ghé thăm một lần là chợ Phan Thiết. Đây là một chợ lớn của những cư dân và nông dân Ngũ Quảng vào lập nghiệp từ năm 1967. Do chợ nằm bên sông Cà Ty nên việc trao đổi buôn bán diễn ra khá thuận lợi. Một lần viếng chợ sẽ giúp bạn tìm hiểu cái hay, cái lạ của cuộc sống người dân vùng biển. Hải sản ở đây nhiều vô kể. Riêng mực cũng đã có đến mấy loại: mực tươi, mực đông lạnh, mực khô, mực một nắng … nếu để mua về làm quà thì hải sản khô là loại phù hợp và tiện lợi nhất. Đi dạo quanh chợ một vòng, bạn sẽ có dịp để thưởng thức những món ăn kèm với chả cá như: bánh ướt, bánh canh, bún riêu, cơm… với giá chuẩn xác nhất.
Trước đây trong các chuyến đi cả tour lẫn bụi, mình đã ghé chợ nhiều lần nhưng do chợ rất rộng nên thường lạc lối. Có lần tự nhủ thầm là mình vào ngõ nào thì phải nhớ hướng, nhớ đường và ra chính ngõ ấy là ổn.
Thật vậy: với người địa phương thì chốn nào trong đó ai cũng rành còn mình là khách vãng lai nên chưa phân định được rõ khu này khu kia, lạc lẫm một tý cho vui – chỉ ngại lạc khi đi đoàn vì khi đó xe bên ngoài sẽ chờ mệt nghỉ!
< Bên bờ kè sông Cà Ty…
Do bọn mình đã tính trước rằng sẽ ở đây một ngày đêm và thuê phòng tại khu vực đường Lê Lợi chạy dọc theo bãi biển nên mình chạy qua cầu Trần Hưng Đạo và ôm cua phải theo khu phố ẩm thực bờ kè đường Phạm Văn Đồng rồi cuối đường rẽ trái ra dãy phố chạy dọc theo bãi tắm Đồi Dương. Chổ bọn mình nghỉ qua đêm là nhà nghỉ Hồng Hải – 165 Lê Lợi (062.3822705 – 0918.137650): giá phòng quạt 100k có WC, TV cáp, 1 giường, bên hông có chổ phơi đồ, wifi có nhưng lại phải ra phòng khách! he he, giá bèo mà.
< Bãi biển Phan Thiết (Đồi Dương).
Ổn định xong tụi này bay ra ngoái kiếm cơm vì đã khá trễ bữa trưa rồi. Giá cả mềm, từ 15 đến 20k tùy cơm cá hay sườn. Thỏa mãn cái bao tử xong thì ghé bãi biển Đồi Dương tắm qua một tý, lịch trình tiếp theo là tham quan phố phường, kiểm tra món lạ của Phan Thiết.
< Máy cạp đang múa võ dưới bãi tắm.
Bãi biển nhiều đoạn đang làm kè chắn sóng nên hơi bừa bộn – dường như những hàng quán trên cát đã bị giải tỏa hết, còn sót ít góc cột nền nhà chỏng chơ trong khoảnh rừng dương.
< Nhà hàng… hạ thổ lưu động.
Vậy nên người dân sống nhờ bán hàng với khách du lịch nẩy ra sáng kiến: họ chào mời ăn uống và nếu khách đồng ý thì người bán hàng trải chiếu hay bạt ra ngay trên cát và nấu nướng tại chổ.
Thật tế thì một bãi biển không hàng quán, ghế bố thì sẽ giảm cảnh xô bồ, tăng mỹ quan nhưng cũng kẹt cho những người buôn bán nhỏ. Nhưng cái phiền toái của đội quân này không chỉ làm bãi biển lộn xộn mà còn cả vấn đề môi trường: đa phần rác trên bãi là từ họ mà ra…
< Cầu Lê Hồng Phong.
Một tình cờ khiến bọn này được xực phàn một món lạ: Khi chạy loanh quanh và ghé vào một hẻm nhỏ trên đường Võ Thị Sáu để ăn sâm bổ lượng, pà xã đã đặc biệt lưu ý tới một quán có khách đông nghẹt trên đường này. Chẹp, bàn ghế đặc keng, xe gắn máy đậu đầy lề đường. Họ xơi cái thứ gì vậy nhỉ: răng mực! Mực mà cũng có răng à, phải rồi – nơi miệng con mực, giữa chùm xúc tu có đôi mỏ két dùng quắp con mồi – bao quanh cặp mỏ két này là khối mô tròn mà khi xưa làm thịt mực người ta thường bỏ đi. Ấy vậy mà bây giờ người ta tận dụng hết để chế biến thành răng mực nướng que, răng mực luộc, xào, răng mực lăn bột chiên… ngon đến mức ăn một lần nhớ mãi.
Bọn mình nhấm nháp đến dĩa thứ 5, cứ 1 dĩa như vậy là kèm đồ chua, rau răm – Cái vị ngòn ngọt và sừng sực của thịt của răng mực lẫn với vị cay cay của ớt trong nước chấm cùng hương thoang thoảng lá rau răm khiến cái chuyện nhai… chả muốn dừng lại tý nào; chỉ còm cách xì tốp khi chồng dĩa đã vươn cao: 8k/dĩa – 5 dĩa chỉ 40 ngàn, thỏa lòng với cái món đặc sản khó quên.
< Coopmart Phan Thiết.
Cái khoản “ẩm thực” này còn có một thứ ngon ngon nữa là chè Thái. Sập tối, nếu bạn nào hảo ngọt có thể ghé vào trên đường Nguyễn Tất Thành, ngay góc ngã 3 Tuyên Quang.
Mé trái ngã 3 này là một khu đất trống trước kia là Nhà Văn Hóa nhưng hiện đã đập bỏ để chuẩn bị xây lại, bên này cũng có chè nhưng không ngon bằng. Còn mé phải cũng là khu đất có rào xung quanh, vào cổng rồi tìm bàn phía bên phải luôn – 12k/ly chất lượng cao, ngoài ra còn đủ thứ thức uống khác tha hồ bạn chọn.
< Kè phía bên kia sông, đường Trưng Trắc. Gần cảng cá Phan Thiết.
Tàu bè đậu dày đặc cảng do hôm nay là mồng 5 tháng 5 âm lịch, tức Tết Đoan Ngọ, các tàu về bến nghỉ xã hơi.
Chiều trên bờ kè của sông Cà Ty gió thoang thoảng, cái nắng nung người cả ngày đến lúc rời xa khu phố đầy dẫy những quán nhấm nháp bên bờ kè này. Người ta gọi đây là “phố nhậu bờ kè”, phải công nhận người Việt ta ăn nhậu cũng có hạng thật nhỉ.
< Thành phố yên bình…
< Nhìn ngắm phố thị ban đêm…
Có lẽ còn đường lớn nhất ở Phan Thiết là Nguyễn Tất Thành. Đường có bồn hoa tạo thành dãy ngăn cách chính giữa với một đầu hướng ra biển, đầu kia chiếu tướng thẳng vào tượng đài Chiến Thắng ngay khu trung tâm.
Quanh qua quất lại thấy hết một ngày, bọn mình về nghĩ – ngày mai lại lên đường. Lộ trình kế tiếp sẽ hơi ngúc ngoắc một tý do không đi đường chính (cũng do Mũi Né đã đi nhiều rồi) và sẽ chạy xuyên tâm núi Bàu Thêu lạ lẫm…
Còn tiếp
Phần 1 – Phần 2 – Phần 3 – Phần 4 – Phần 5 – Phần 6 – Phần 7 – Phần 8 – Phần 9 – Phần 10 – Phần 11 – Phần 12
Điền Gia Dũng – Blog NISAVA TRAVEL!