(iHay) – Chúng tôi đến Sa Đéc vào một ngày âm u, khi miền Nam đang trong mùa mưa. Sa Đéc nổi tiếng với làng hoa, với ngôi nhà cổ được chọn làm bối cảnh cho bộ phim Người tình…
< Đường phố Sa Đéc.
Trong đầu tôi nghĩ rằng, ừ, thì có lẽ Sa Đéc cũng như nhiều địa danh du lịch khác. Ở đó cũng có những nơi du khách sẽ dừng chân, ngắm nghía, chụp ảnh, rồi đi…
Tôi không trông đợi ở Sa Đéc điều gì, cho đến khi chạy xe qua cầu Mỹ Thuận, rẽ phải qua hướng Sa Đéc, cách chân cầu chừng 16 km. Từ giây phút này, mỗi khoảnh khắc, mỗi trải nghiệm là mỗi lần tôi “cảm”…
< Sa Đéc bình yên cả ban ngày lẫn ban đêm…
Trên con đường bê tông sạch sẽ và vắng người, dọc theo con sông rộng, chúng tôi cảm nhận không khí chợt khác hẳn. Không khói bụi, nhiều cây xanh, mát mẻ và bình yên đến lạ!
Trên dòng sông đục ngầu phù sa là những chiếc phà lớn qua lại. Người dân tụ tập nơi bến phà hóng mát và trò chuyện. Ở bờ bên kia, có cả một dãy những lò gạch khói vây quanh, khung cảnh vui tươi, tấp nập.
< Một góc chợ Sa Đéc.
Vào đến thành phố, vẫn sự đông vui ấy, tấp nập ấy – minh chứng hùng hồn cho một Sa Đéc luôn phát triển phồn thịnh từ lúc khai sinh cho tới nay, nhưng được bao bọc bởi dáng vẻ khiêm nhường và hoài cổ. Bình yên mà không thụ động, nhộn nhịp mà không xô bồ, đó chính là Sa Đéc.
Nhiều người cho rằng Sa Đéc theo tiếng Khmer nghĩa là “Chợ sắt”. Lại có quan điểm nói nguyên gốc tên gọi Sa Đéc là tên một vị thủy thần Khmer.
< Chùa Kim Huê.
Thôi không quan tâm nhiều đến nguồn gốc tên gọi, với cảm nhận của riêng mình, tôi nhận thấy Sa Đéc vừa có nét tương đồng với Hội An (Quảng Nam), lại vừa có nét giống với Hà Tiên (Kiên Giang).
Thành phố Sa Đéc nhỏ xinh và hoài cổ nằm bên bờ sông Tiền, giống như phố cổ Hội An nằm ven bờ sông Hoài. Còn nói Sa Đéc giống với Hà Tiên là ở chỗ, có nét gì đó vừa yên bình, lại vừa sôi động, cái yên bình dễ chịu, cái sôi động vừa đủ, khiến cho người lữ khách cảm mến ngay từ lúc vừa đặt chân đến.
< Kiến An Cung.
Buổi tối, tôi và người bạn đồng hành đi dạo bộ dọc một dòng chảy nhỏ. Hai bên đường là nhiều ngôi chùa lớn như chùa Kim Huê, Kiến An Cung (chùa Ông Quách),…
Con đường nhỏ bình yên với hàng cây bằng lăng, liễu rũ rợp mát. Mùi nhang trầm nhẹ nhàng quyến luyến chân người. Sa Đéc coi nhỏ vậy nhưng có đến 48 ngôi chùa.
< Hội quán Hưng Trung Tự.
Trước Hội quán Hưng Trung Tự, chúng tôi thấy người ta mở bốc thuốc miễn phí, còn dựng cả một sạp che mưa nắng, trong đó là những chậu cây thuốc Nam, có đề tên, công dụng trị bệnh rõ ràng để người dân hay những người quan tâm ai cũng được biết.
Hôm sau, chúng tôi đi làng hoa Sa Đéc – một trong những làng hoa lớn nhất và đẹp có tiếng ở Việt Nam. Không phải mùa cận Tết, nên không có nhiều loại hoa, tuy vậy, không có nghĩa là hoa không rực rỡ.
Đứng giữa đất trời bao la, làng hoa hiện ra thật mênh mông, với những dãy chậu đặt đều đặn. Lấp ló đằng sau những khóm hoa, những chậu cây là người trồng hoa đang tỉa cành, tưới nước. Khi tôi giơ máy ảnh lên chụp, đáp lại là những ánh mắt hiền hòa, những nụ cười chân tình của người dân địa phương mến khách.
< Mênh mông làng hoa Sa Đéc.
Nói về cái sự mến khách của người dân Sa Đéc, người bạn thổ địa kể trên chẳng những dẫn chúng tôi tham quan tận tình các nơi, mà còn rủ chúng tôi về nhà dùng bữa cơm đầm ấm với gia đình.
Còn có thêm một kỷ niệm khác khi chúng tôi ghé thánh thất Sa Đéc lúc gần trưa, khách khứa không còn ai vậy mà một chú trong thánh thất đã nhiệt tình chỉ chúng tôi chỗ để xe, mở cửa, mở điện cho chúng tôi tham quan bên trong.
Mỗi chuyến đi là mỗi trải nghiệm, mỗi cuộc hành trình lại cho những kỷ niệm mới. Rồi đây, trong những ngày tháng trở về Sài Gòn, tôi biết, sẽ có lúc trong đầu tôi hiện lên mênh mông nỗi nhớ về những nơi mình đã từng đặt chân đến. Trong nỗi nhớ đó, chắc hẳn sẽ có chỗ dành cho Sa Đéc thân thương.
Theo Bình An (iHay.Thanhnien)
NISAVA TRAVEL!