Đêm ấy, sau khi mọi người đến được nơi hạ trại an toàn. Sau bữa ăn hy vọng về một bữa tối hoành tráng nâng ly bên bếp lửa giữa tiếng đàn của BM tan biến mọi người vội thu xếp chỗ ngủ, anh Điệp, anh Vinh và các anh đồng bào mắc võng ngủ vòng ngoài nhường chỗ ấm áp cạnh bếp lửa cho anh em trong đoàn.

Lúc này nhìn quanh đã thấy mẹ con chị dugiang , dương, nambyus say giấc nồng. Tachcafe sau một hồi chứng kiến thái độ quyết tử không nhường cái lều của tôi cũng đã trải bạt ra nằm cạnh bếp lửa chỉ còn thangdong đang bóp….. cho canary và jessy
Do đã chứng kiến những cơn ngáy của anh BM nên mặc dù có tửu lượng kém tôi vẫn cố gắng cưa chai voka của huythong với anh dân,yan và anh cư hòng mong chút rượu sẽ làm tôi quên đi những tiếng ngáy của anh BM.

Sương lạnh, góc tâm sự đêm khuyanh của tichuot, canary, jessy, thangdong và anh dân nhỏ dần, tôi và yan nhấp môi chút rượu cuối cùng rồi cũng bước vào lều. Giấc ngủ đến nhanh như cái nóng lúc đi trên đường.

Sáng sớm hôm sau, giấc ngủ ngon giữa rừng đã giúp hồi phục phần lớn sinh lực. cả nhóm thức dậy, chuẩn bị nước, ăn sáng, nai nịt gọn gàng, xuất phát lên đỉnh. Dốc nhỏ khởi động, con đường xuyên qua rừng đa tầng với các loại cây họ dừa như cọ rừng và mây rất nhiều.

Băng qua suối đá lớn, lúc này tốp đầu thành tốp sau vì nhầm đường một chút, cuối cùng càn lướt luôn qua cây rậm và đá cao để ra trảng cỏ tranh. Men theo suối ra lại con đường cũ, hoa lẻ bạc (bướm bạc) mọc khá nhiều thành những vạt lớn.

Thử thách đầu tiên là một con dốc cao, sườn dốc cong lên, nổi bật giữa các cụm rừng…đẹp đáng để “làm hàng” tập thứ.

Vinh – một nhà khoa học dễ mến của Viện Sinh Học Nhiệt Đới đang thực hiện dự án tại VQG Núi Chúa. Cơ duyên nào khiến anh gắn bó với rừng? được đi cùng anh, học hỏi từ sự truyền đạt nhẹ nhàng thuyết phục của anh về tri thức của rừng là một may mắn cho chúng tôi – một lũ đam mê hành xác để yêu thêm màu xanh của nước Việt.

< Ngoảnh đầu nhìn lại, chập chùng xanh của rừng của biển xa xa…

Qua khỏi con dốc đầu tiên, vào một đám rừng rồi lại ra một con dốc khác! Rừng chen lẫn kiểu rừng savan, cỏ tranh này là một nét độc đáo của VQG Núi Chúa.

Tôi thường bi quan về những gì đang xảy ra với những cánh rừng đẹp đẽ trên khắp đất nước chúng ta. Sự nhỏ bé, bất lực khiến chúng tôi luôn hối hả, tăng tốc những chuyến đi. Một lời nhắn từ những người bạn KL VQG CYS rằng chúng tôi nên quay lại đỉnh 2442m – nơi khởi đầu của mọi chuyến đi sau này – vì sự can thiệp thô bạo của con người khiến nơi này mất đi vẻ đẹp nguyên sinh của nó. Chúng tôi vì không thu xếp được công việc, hay lao theo những cung đường khác đã lỗi hẹn một mùa hoa Đỗ Quyên trên đỉnh CYS! Mùa sau có nên quay lại? Ý nghĩ của tôi lại lan man theo hình ảnh “Mỹ nhân tự cổ như danh tướng….”, lo sợ rằng thực tế phủ phàng giết chết những ấn tượng đẹp ban đầu…

Lên đến cánh rừng trên đỉnh, chúng tôi đã chạm chân vào vùng đỉnh của Núi Chúa. Từ cửa rừng đi vào, không khí mát dịu đã làm hạ nhiệt cái nóng khi mặt trời lên cao ngoài kia. Đang đi bỗng nghe một tiếng Rắc! liền sau đó Rầm! Quantd đạp lên một khúc cây mục!. Phía trước Phương công tử cười tươi báo: “gần 1000m rồi anh!”

Hoàng Đàn – một trong những loại gỗ quí – theo Điệp chỉ còn trên dưới 50 cây ở VQG Núi Chúa. Một thành viên nào đó hỏi cái cây này giá bao nhiêu khi bị đốn hạ và đưa về xuôi, thay cho một câu trả lời là sự im lặng của Điệp – một sự im lặng rất ý nghĩa.
Nghe tiếng hú dồn dập phía trước, tôi biết mình đang cách đỉnh một quãng ngắn. Những đồng bọn đến đích đầu tiên rạng rỡ bên cột mốc có từ thời Pháp, cột mốc này là: ranh ba xã! GPS báo 1025m tại cao độ này!

Từ cột mốc, rẽ cây rừng, ra một khoảng trống với lau sậy mọc cao. Cả tốp đầu leo lên một tảng đá vừa đủ lớn. Trước chuyến đi, anh Kim – Giám đốc VQG Núi Chúa đã mô tả cho tôi sơ lược về cảnh quan trên đỉnh, vì tôi luôn ám ảnh với một ý nghĩ lãng mạn là “Cắm Trại Trên Đỉnh”! Cắm trại ở cao độ 800m trong chuyến đi này là lựa chọn tối ưu, cảm ơn sự tận tình của các cán bộ VQG.

Bỗng đâu lau sậy dậy tiếng sột soạt, cây cối ngã rạp, cả bọn lo lắng..! Dugiang! Ồ dzê! nàng đã đi và đã đến! . Nhìn cái mỏm đá! nàng nhăn nhó chỗ đâu cho tôi ngồi bây giờ!
Thử thách cuối cùng vì BM đã khấn với Thần Núi là chỉ có thành viên nào tự mình lên được mỏm đá thì mới được tiếp tục “lên núi theo đàn”. Một lần nữa, nàng đã khiến cho cả khối đá ..hết hồn! Chúng tôi đã hội đủ quân số trên mỏm đá này!

Dugiang: Tối hôm qua khi lột giày ra, hai móng chân đã bị bật ngược vì cọ vào mũi giày ê buốt kinh khủng. Chạy loanh quoanh mượn cái bấm để cắt tiệt nó đi cho rảnh nợ thì eo ơi…toàn dân pro trang bị đầy mình mà chả ai có tool.

< Con đường mòn không đi thẳng mà lài lài ngang sườn đồi, cỏ tranh mọc thấp dưới đầu gối, đất cằn đầy sỏi nhỏ. Chân không có chỗ bám cứ trầy trượt, cỏ quá thấp tay cũng không bám tới luôn…anh Vinh kiên nhẫn cùng mình tiến từng bước ngắn. Nhìn lên gốc cây thấy nhóm “mộng năng” cũng vẫn đang kiên nhẫn đợi.

Thú thật thì sau vụ mò mẫm trong rừng đêm, mình đã biết sợ rồi. Lại thêm thấy Dugiang xì -tin quá đuối do cái nóng khủng khiếp hôm qua nên sáng nay mình mon men tới chỗ Điệp dò la khá cẩn thận đoạn đường tăng độ cao 200m để chinh phục đỉnh Núi Chúa.

Đã bắt đầu manh nha trong đầu cái cảm giác nếu mình tụt lại quá xa sẽ làm chậm đoàn, thế nên hai mẹ con bàn với nhau thôi mình ở lại trại chờ mọi người lên đỉnh xong quay về. Nhưng vừa nêu ý kiến đó ra thì các em gái của mình gạt phắt. Ờ, hay nhỉ? Đã lên tới 800m rồi, còn có 200m thôi, cớ gì mà không chinh phục chứ.

Khởi đầu cũng tương đối thuận lợi nhưng con dốc này nhìn không cao nhưng lại là một thử thách khá lớn với mình. Rõ ràng nhìn thấy nhóm đi đầu trên đỉnh dốc, chỗ gốc cây mà anh BM làm hàng ý vậy mà đi mãi không tới nổi.

Còn tiếp…
Phần 1 – Phần 2 – Phần 3 – Phần 4 – Phần 5 – Phần 6 – Phần 7 – Phần 8 – Phần cuối

Theo forum Phuot.com

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *