Nếu các bạn từng theo dõi những bài viết của mình thì chắc không quên cái chuyến phượt Tuy Hòa gần đây nhất của Dũng này – chuyến đi điên rồ mà lực cùng kiệt, chân tay mình chả có tý sức lực nào. Chuyến đi mà chiếc Win100 ngã mình chả có sức nâng nó dậy… còn chuyện đạp máy thì đa phần phải nhờ người xung quanh giúp, thậm chí xẹt hộp quẹt ga một cái cũng có cảm tưởng đuối ở ngón tay cái…
Sau khi về đến nhà một tuần, mình trở lại BV Sàigòn khám lại dù sức khỏe có ổn hơn một tý. Bác sĩ cho thử máu, điện tâm đồ rồi nói rằng: Tôi thấy các chỉ số vẫn bình thường, thôi tôi kê toa thuốc bổ cho anh nhé! Mẹ ôi, ba cái thuốc bổ này mình… ghét nhất. Mọi lần nước ngoài gởi về các hộp thuốc đa sinh tố thì bà xã đều… phát mãi hoặc đem tặng người khác vì có để dùng chỉ uống được ít viên rồi sau đó bỏ mốc meo… vì có lẽ ăn còn bổ hơn! Nhưng tới bước này rồi thì toa thuốc như cái phao để mình bám víu, biết sao bây giờ?
Uống mười ngày nhưng không si nhê: tay chân cứ xìu xìu. Đạp máy xe vẫn còn khó khăn, leo thang cũng vậy – Phẹc, chả lẽ mình thành “bô lão” sớm thế sao? Mình bèn qua BV Chợ Rẫy khám sau khi tham vấn bác sĩ gần nhà.
Ngoại thần kình là phòng khám mình hướng tới nhưng sau một hồi nghe diễn tả triệu chứng thì vị bác sĩ chuyển mình qua khoa nội thần kinh vì bên này không thể định ra bệnh. Nội thần kinh vắng hơn, cũng đỡ.
Sau một hồi diễn đạt, bác sĩ bên này đưa giấy cho mình đi làm một đống xét nghiệm từ thử máu (nhiều loại) và đo điện cơ (2 loại). Nhìn xem trong giấy thấy ghi rằng: theo dõi viêm đa cơ.
Do đã chiều rồi nên các phòng xét nghiệm hẹn lại ngày mai, vậy là về. Viêm đa cơ? thắc mắc về bịnh này được mình truy tìm trên mạng và cho ra chính xác dưới đây:
“Bệnh viêm đa cơ gây yếu các cơ bắp ở mông đùi và vai – cánh tay, và các cơ ngực hay lưng, yếu cơ cả hai bên. Bệnh có ở mọi lứa tuổi và mọi giới, nhưng nữ giới bị nhiều hơn. Bệnh khởi phát âm thầm và thường tiến triển chậm chạp trong vòng vài tuần hay vài tháng. Bệnh nhân thấy dần dần khó khăn khi đang ngồi đứng lên, leo thang gác, chải tóc…
Người ta vẫn chưa rõ nguyên nhân chính xác gây bệnh. Nhiễm trùng do vi khuẩn, ký sinh trùng hoặc virus có thể gây viêm đa cơ. Có giả thuyết cho rằng viêm đa cơ là một bệnh tự miễn, vì một lý do nào đó hệ miễn dịch của cơ thể sản sinh ra kháng thể tấn công và làm tổn thương mô cơ khỏe mạnh.
Nếu không điều trị kịp thời, có thể teo chân tay, liệt tứ chi, yếu tới mức thậm chí ngồi cũng không vững hoặc tử vong”.
Tử vong? Chết à? chết thì ai cũng sẽ tới lúc đó thôi nhưng chết bi giờ thì… tiếc quá – mình chỉ mới “biết” chuyện “du lịch” hơn 1 năm nhưng chỉ mới từng trải cái cảm giác “phượt” thật sự qua dăm ba chuyến – chưa “hả” thì làm sao mà chết lảng nhách bây giờ được!
Mà phải chết vì cái gì cao cả cũng sướng, đang này lăn đùng ra die vì cái “viêm đa cơ” gì đó thì vô lý quá!
Còn “liệt” à? Mình cao, ốm thật nhưng việc gì cũng nhanh nhạy lắm, nói một tiếng là xắn tay vô làm liền – vậy mà khi không té cái ầm ra giường, nằm thẳng cẳng thì lấy quáy gì… du lịch bụi, chả lẽ phượt chay trên internet à? Xem ra cái “liệt” này thì chết còn sướng hơn!
Nói gì thì nói nhưng mình cũng phải chờ một hôm nữa mới có kết quả, chừng đó mới biết có chết, có liệt hay có phải điều trị lâu dài hay không. Lòi ra bịnh cũng khổ mà hổng xộ ra bịnh cũng là sự khốn cùng, không biết trị theo hướng nào. Thôi, mạng này phó cho Trời vậy!
Ngẫm đi nghĩ lại: hiện giờ mình đang đi phượt đấy! Một chuyến phượt gian nan đầy hiểm nguy cạnh vực thẩm… mà đích đến có lẽ còn xa, xa lắm…
Điền Gia Dũng