(NSO) – Phượt thủ sẽ khởi hành sớm hơn trước 3 tiếng, bất chấp trời tối đen, giá lạnh, sương mù dày đặc để có mặt ở đỉnh trước khi hệ thống cáp mở cửa.
Sau khi chính thức đi vào hoạt động đầu tháng 2, hệ thống cáp treo lên đỉnh Fansipan (Lào Cai) là đề tài tranh luận khá gay gắt trong cộng đồng nói chung và giới phượt thủ nói riêng. Chỉ với 600.000 đồng, giờ đây ai cũng có thể chạm tay được vào đỉnh Fansipan 3.143m trong huyền thoại chỉ trong 20 phút. Đa phần ý kiến cho rằng việc xây dựng hệ thống này sẽ làm thay đổi cảnh quan đẹp đẽ vốn có của nóc nhà Đông Dương, hay thậm chí còn có người chỉ trích, việc này sẽ “giết chết đỉnh Fansipan” sau khi bức ảnh dòng người đổ xô, vây quanh đỉnh tháp được đăng tải cách đây ít lâu.
< Các đoàn leo Fansipan đều phải thuê porter (người vận chuyển, kiêm dẫn đường) để mang đồ, chuẩn bị bữa ăn chính.
Bằng kinh nghiệm của một người vừa “leo Fan” trở về bằng con đường bộ truyền thống, anh Kiến Lâm, (một kiến trúc sư ở Hà Nội, chia sẻ quan điểm: Theo tôi, Fansipan sẽ không chết mà chỉ có ý chí con người là chết dần mà thôi. Hệ thống cáp treo cũng như một phép thử, đo lòng quyết tâm và ý chí của phượt thủ…
< Nhiều đoạn đường dốc, cả đoàn phải dừng lại giúp đỡ nhau.
Sau khi có cáp treo, việc chinh phục đỉnh núi vẫn còn nhiều ý nghĩa nếu bạn phân định được rõ ràng mục đích của việc mình làm. Nếu bạn muốn vượt qua chính mình trên một chặng đường dài với nhiều gian khó thì hãy chọn cách leo bộ, chắc chắn rằng những trải nghiệm thú vị trong suốt hành trình sẽ làm bạn nhớ mãi. Còn nếu bạn chỉ muốn lên tới đỉnh Fansipan trong tâm thế của người đi tham quan thì không lựa chọn nào tốt hơn là hãy đi bằng cáp treo.
< Nhiều đoạn đường gồ ghề, khó đi.
Dọc chuyến đi của mình, anh Lâm vẫn bắt gặp nhiều người chọn con đường chinh phục bằng chính đôi chân mình. Nhiều bạn trẻ còn chỉ mang theo 50.000 đồng trong người để quyết tâm phải leo lên và leo xuống bằng đường bộ, chứ không nhụt chí đi cáp treo. Trong 2 ngày cuối tuần, con số ước tính đến cả nghìn người.
< Đoạn đường trơn trượt, rất nguy hiểm.
Đoàn của anh Lâm xuất phát với 40 thành viên, đa phần là thanh niên, có cả phụ nữ, người nước ngoài và chọn leo theo hướng Trạm Tôn – con đường ngắn và thuận tiện nhất.
NISAVA
Trăn trở lớn nhất của những người tự mình chinh phục bằng đôi chân như đoàn của anh Lâm, đó chính là làm sao để không bị lẫn với những người tham quan bằng cáp treo. Vì thế, họ đã quyết định đặt mục tiêu lên đến đỉnh tháp trước giờ mở cửa của cáp treo, tức là trước 8h sáng.
< Nhiều đoạn địa hình dốc đứng, phải dùng thanh sắt trợ giúp.
Hôm trước, đoàn sẽ leo tới điểm 2.800 m và ngủ lại buổi đêm, hôm sau như thông thường, giờ khởi hành khoảng 5-6h sáng và tới đỉnh khoảng 9-10h sáng. Còn nay, phượt thủ sẽ phải xuất phát từ 3h sáng trong đêm tối, giá lạnh, sương mù dày đặc khó khăn và thử thách hơn trước rất nhiều. Đó là chưa kể những đoạn đường trơn trượt, vách đá hiểm trở, khó đi mà bất kỳ ai “leo Fan” cũng sẽ trải qua.
< Vách núi trơn và khó đi bậc nhất dọc cung đường.
“Đây thực sự là một trải nghiệm cho bạn vượt lên chính nỗi sợ hãi và đong đếm sự can đảm của mình bởi lắm lúc, cả chặng đường dài chỉ có một mình ta với ta, khi các anh em trong đoàn người vượt lên, người tụt lại. Nhưng cảm giác chạm được tay vào đỉnh tháp và tự hào rằng chính mình đã đến đây trên đôi chân mình thực sự rất khó tả. Cảm giác đó không giấy chứng nhận hay huân chương nào có thể sánh bằng (người chinh phục đỉnh Fansipan sẽ được phát một kỷ niệm chương)”, anh Lâm chia sẻ.
< Đoạn đường mòn hiếm hoi dọc cung đường chinh phục nóc nhà Đông Dương.
Vì nhiều lý do mà chủ yếu và vì sức khỏe, đoàn của anh khi đi xuống chỉ còn có 9 người là quyết tâm sẽ leo bộ chiều ngược lại mà không chọn con đường cáp treo. “Trong đoàn chúng tôi có một bạn nữ từ TP HCM ra, dù sức khỏe không thực sự tốt, đôi giày do không chuẩn bị kỹ nên cô phải mượn đôi dép tổ ong của một người trong đoàn.
< Các phượt thủ nữ cũng không nản chí, dù gặp những đoạn đường hiểm trở.
NISAVA
Ở những chặng cuối cùng, cô gái gần như không thể ngồi dậy và bước đi nổi. Nhưng khi porter (người trợ giúp được thuê dẫn đường) đề nghị cõng, dìu xuống núi, cô gái đã từ chối. Dẫu chặng đường về rất gian nan và lắm lúc gần như bỏ cuộc, phải bò từng bước nhưng cô gái vẫn hạ quyết tâm hoàn thành bằng được. Điều đó khiến chúng tôi rất trân trọng”, anh nói.
< Mỏm đá huyền thoại của dân phượt.
Một người đàn ông Phần Lan trong đoàn biết tới đỉnh Fansipan qua sách báo, rất hứng thú nên quyết định sẽ leo lên đến đỉnh bằng đường bộ. Khi tới chốt 2.800m, phải khởi hành trong điều kiện khắc nghiệt, anh đã quyết định không mạo hiểm mà tụt lại phía sau, tới 5h mới bắt đầu đi.
Vì thế, khi lên tới nơi, đỉnh tháp đã đông nghẹt khách du lịch. Anh ấy cảm thấy rất thất vọng bởi những người tham quan đã chiếm hết toàn bộ “nóc nhà” nên buồn bã và bỏ đi xuống.
< Cuối cùng thì phượt thủ đã có mặt trên đỉnh núi trước 8h – khi chuyến cáp treo đầu tiên khởi hành.
Dẫu vậy, không ai có thể phủ nhận những tác động tích cực về kinh tế xã hội và hệ thống cáo treo mang lại cho du lịch Sa Pa. Đoàn của anh Lâm hôm đó khi xuống núi đã không thể tìm được nhà nghỉ trong toàn thị trấn bởi hết phòng, ngay cả nhà dân ở dưới dạng homestay cũng có giá 800.000 đồng.
< Hình ảnh đối lập giữa người leo núi và người đi cáp treo.
“Tôi không phản đối cáp treo vì chắc chắn nó sẽ giúp nhiều người thân và bạn bè tôi, trong đó có cả người già, trẻ nhỏ, dễ dàng lên tới đỉnh Fansipan và nó cũng góp phần làm đòn bảy thúc đảy kinh tế địa phương. Còn những người leo Fan bằng niềm đam mê, họ đã có cách để lên tới đỉnh trong tâm thế của người ‘chinh phục đỉnh cao’ tuy có khó khăn và nguy hiểm hơn trước. Vậy nếu có thể hãy xây một đỉnh Fansipan khác bên cạnh chóp tam giác hiện nay để cho những người leo núi chinh phục theo cách của riêng mình. Fansipan sẽ không bao giờ chết mà nó chỉ có một cuộc sống mới mà thôi”, anh Lâm trăn trở.
< Một bạn nữ quyết tâm về đích bằng chính đôi chân mình mà không nhờ trợ giúp.
NISAVA
Nói thêm về kinh nghiệm leo Fansipan, anh Kiến Lâm chia sẻ, để bắt đầu chuyến hành trình, bạn cần chuẩn bị nhất là thể lực và đồ trang bị đi cùng. Theo đó, bạn cần tập luyện thể lực ít nhất là trước một tháng, bằng các bài tập đơn giản như leo bộ cầu thang ở các cao ốc.
Còn đồ trang bị thì cần phải nghiên cứu kỹ, quan trọng nhất là các thiết bị đảm bảo cho việc sinh tồn như dao, nước uống, còi, bật lửa, đèn pin cùng các loại thức ăn nhiều đạm nhưng nhẹ như chocolate đắng. Ngoài ra, một đôi giày tốt cũng cực kỳ quan trọng.
Theo Nguyên Chi, NVCC (Ngôi Sao)
NISAVA TRAVEL!